Đặt chiếc bánh mì nóng hổi trên bàn, chị nói với tôi: “ Ăn đi không đói, đến trưa muộn mới xong đấy”. Tôi ngẩng đầu lên thì nhận được một nụ cười tươi rói, trên bàn là hai chiếc bánh mì, một của chị và một chiếc chị phần cho tôi. Từ khi dịch Covid bùng phát tại xã đến nay, việc hỗ trợ test cho nhân dân địa phương của chúng tôi thường kết thúc muộn. Nhận chiếc bánh mì tôi lại nhớ đến những hình ảnh thường ngày của chị. “Thương người như thể thương thân” – những gì chị làm chính là minh chứng sống động nhất cho câu nói ấy. Chị: một nhà quản lý – một cô giáo giàu lòng nhân ái, cô chăm lo cho học sinh, dành tình bao dung cho đồng nghiệp, và tận tâm với những người có hoàn cảnh khó khăn - đó là cô giáo Nguyễn Thị Khanh, hiện là phó hiệu trưởng trường mầm non Bình Minh xã Ninh Hiệp – huyện Gia Lâm – Hà Nội.
Là một đồng nghiệp công tác với chị lâu năm, chưa một lần tôi thấy chị to tiếng trách móc một ai đó. Đối với học sinh lại càng thấy được sự dịu dàng của chị. Hàng sáng, khi bắt đầu đón những ánh mắt ngây ngô đầu tiên của học trò khi bước chân vào trường, cũng là lúc người giáo viên ấy bước nhẹ trên những hành lang các lớp, để thấy yên tâm khi các lớp đã chuẩn bị đầy đủ điều kiện về cơ sở vật chất và tinh thần đón các con, để chào đón phụ huynh và các con học sinh bằng những tình cảm chân thành và nồng ấm nhất. Vì vậy mà mọi phụ huynh và học sinh trong nhà trường đều biết đến cô.
Là một nhà quản lý, chị luôn tận tâm với nghề, hết lòng với đồng nghiệp. Trong lĩnh vực chuyên môn, mọi vấn đề giáo viên khó khăn đều được chị giúp đỡ tận tình. Với những người xung quanh, chị luôn chan hòa, tình cảm. Mang trong mình những đức tính gần gũi vốn có nên trong cuộc sống thường ngày, chị luôn muốn giúp đỡ mọi người. Bản thân là một nhà quản lý trong lĩnh vực giáo dục mầm non, chị hiểu trẻ và yêu trẻ bằng những tình cảm trong sáng nhất. Do vậy khi nhìn thấy những trẻ em gặp khó khăn trong cuộc sống, chị rất thương cảm. Chị đã nhận đỡ đầu một cháu có hoàn cảnh khó khăn, mẹ bé cũng là một giáo viên mầm non và bố mất sớm. Thương cảm với cuộc sống của con, chị đã nhận đỡ đầu cho con trong thời kỳ con học mầm non, chị thường mua quà cho con trong những ngày lễ. Việc làm đầy tình nghĩa đó của chị đã phần nào giúp xoa dịu mất mát của mẹ và bé .
Trong số những học sinh học tại trường mầm non, có một trường hợp học sinh có hoàn cảnh đặc biệt, cháu mất cả bố lẫn mẹ từ khi mới 2 tuổi, gia đình bên nội không ai nhận nuôi cháu, hiện nay cháu được người bác là anh của mẹ nhận nuôi. Nhận thấy hoàn cảnh đáng thương của cháu, chị đã đứng lên vận động trong số phụ huynh của nhà trường, giúp đỡ cháu trong thời kỳ cháu học mầm non. Kết quả là có một bác phụ huynh có lòng tốt đã hỗ trợ toàn bộ tiền học và tiền hoạt động của cháu khi cháu học tại trường. Ngoài ra chị còn thường xuyên quan tâm hỏi han đến cháu trong những ngày lễ, tết, vận động hội phụ huynh và cộng đồng hỗ trợ cháu để cháu có những phần quà trong những ngày này. Ngoài việc trực tiếp giúp đỡ học sinh khó khăn, chị còn là cầu nối cho sự gắn kết cộng đồng, giúp cho những người có tấm lòng hảo tâm như chị có cơ hội được giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn.
Cô Nguyễn Thị Khanh trong một buổi trao quà cho học sinh khó khăn
Dịch bệnh covid đã gây ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của mọi người. Là một trong những ngành chịu ảnh hưởng nhiều nhất từ dịch bệnh, trường học đã phải đóng cửa gần một năm, hơn ai hết, chị thấu hiểu sự thiệt thòi của trẻ mầm non khi không được đến trường. Là một người mẹ, chị cũng hiểu sự vất vả của cha mẹ trẻ khi vừa phải trông con vừa phải đi làm, và còn phải dạy con học. Xuất phát từ việc thấu hiểu những nhu cầu thiết yếu của phụ huynh và học sinh, chị đã sưu tầm và tập hợp các video về kỹ năng nuôi dạy con để gửi cho phụ huynh, hướng dẫn bố mẹ trẻ cách chăm sóc con tại nhà. Chị cũng thường xuyên trao đổi trực tiếp với phụ huynh về những việc làm cần thiết khi phụ huynh chăm sóc con trong tình hình dịch bệnh. Việc làm đó thể hiện tinh thần trách nhiệm rất lớn đối với nghề của chị và giúp bố mẹ của trẻ bớt đi phần nào khó khăn trong việc chăm sóc và hướng dẫn con học. Trước đây khi chưa có dịch covid, cứ chủ nhật hàng tuần ngôi nhà chị lại tràn ngập tiếng cười trẻ thơ. Một lần tình cờ được nói chuyện với mẹ chồng chị, bà đã ngoài 70 tuổi, bà nói: " nhà bác các cháu lớn hết rồi, chúng ít cười đùa hơn trước, chỉ chăm chăm vào học. Chủ nhật tuần nào bọn trẻ cũng đến đây, nhà bác bán bánh kẹo, bác cứ lấy chia cho chúng nó, đứa nào đứa ấy thích, xin bà rối rít, rồi chủ nhật nào cũng đòi bố mẹ đưa sang cô Khanh". Bà nói có chúng nó nhà cửa vui hơn hẳn. Không phải vì cô Khanh mời bọn nhỏ đến chơi, các bạn nhỏ ấy là những bạn học ở lớp không tập trung, phần vì bố mẹ bận không quan tâm dạy dỗ con được, nên chị nhận trông giúp và kèm cặp các cháu miễn phí vào chủ nhật. Đã nhiều năm như vậy, cứ lứa học sinh 5 tuổi này lên lớp 1 thì lại đến lứa khác. Chủ nhật nào nhà cô cũng đầy ắp tiếng cười con trẻ. Các phụ huynh được chị giúp đỡ hết lời khen ngợi: "Ninh hiệp mình may mắn có cô giáo vừa giỏi vừa tốt!". Đó là những lời nói tôi được nghe trực tiếp từ những phụ huynh có con học lớp tôi tâm sự.
Không chỉ dành hết tình yêu thương cho trẻ thơ, lứa tuổi mà chị trực tiếp chăm sóc và dạy dỗ, chị còn là người hết mực thương yêu giúp đỡ cộng đồng. Trong những hoạt động quyên góp hỗ trợ đồng bào gặp khó khăn, là một công dân của xã Ninh Hiệp, nơi có rất nhiều nhóm, cá nhân, tổ chức các hoạt động thiện nguyện hỗ trợ cộng đồng, chị là một trong những thành viên tích cực của các nhóm thiện nguyện này. Bản thân chị và gia đình đã tổ chức nhiều đợt quyên góp quà để hỗ trợ đồng bào miền Trung trong thiên tai bão lũ. Chị cùng với gia đình đóng góp tiền và vật chất, đại diện gia đình chị cũng đã trực tiếp đi vào miền Trung để cứu trợ đồng bào. Với tư cách cá nhân như vậy, còn với tư cách là một đoàn viên của Công đoàn Việt Nam, ngoài việc đóng góp vào quỹ công đoàn, chị còn vận động những người thân, phụ huynh nhà trường ủng hộ quần áo, đồ chơi cho người dân gặp khó khăn vì thiên tai, dịch bệnh. Trong đợt hỗ trợ đồng bào Bắc Giang khắc phục khó khăn do dịch Covid-19, chị đã vận động người thân và phụ huynh nhà trường ủng hộ tiền và hiện vật như: mì tôm, nước sát khuẩn, khẩu trang… để gửi đến đồng bào Bắc Giang. Tổng số tiền và hiện vật do chị vận động được gần 5 triệu đồng. Số tiền và hiện vật đó đã được nhà trường tiếp nhận và trực tiếp chuyển đến đồng bào để khắc phục hậu quả của dịch bệnh. Hay trong những dịp nhà trường huy động các nguồn lực giúp đỡ đồng bào miền núi, chị đã vận động được phụ huynh và người thân trong gia đình ủng hộ gần 3 triệu đồng cùng với nhiều quần áo, trong đó có 50 bộ quần áo mới và nhiều bộ đồ chơi, gấu bông… để dành tặng nhân dân và trẻ em vùng cao. Tất nhiên trong số hiện vật chị vận động ủng hộ có sự đóng góp không nhỏ của cá nhân chị.
Cô Nguyễn Thị Khanh – thứ 2 từ trái sang, cùng phụ huynh và giáo viên nhà trường chuẩn bị thực phẩm hỗ trợ đồng bào bị ảnh hưởng do dịch Covid-19.
Những chuyến hàng cứu trợ của trường Mầm non Bình Minh đều có sự góp mặt của cô giáo Nguyễn Thị Khanh
Là một thành viên của hội đồng nhân dân xã Ninh Hiệp, chị còn làm nhiều việc có ích cho nhân dân trong xã. Trong những đợt dịch covid bùng phát tại địa phương, người dân bị cách ly, có khu vực bị phong toả, thực sự cuộc sống của những gia đình này rất thiếu các nhu yếu phẩm cần thiết. Người giáo viên ấy lại không quản nắng hay mưa, ngày hay đêm nhận công việc tiếp tế cho những khu vực bị phong toả. Rồi trực chốt kiểm dịch, rồi hỗ trợ tiêm vacxin, và điều tra các ca liên quan f0, hay hỗ trợ các f0 đi cách ly… Với tinh thần trách nhiệm và sự lo lắng cho cộng đồng, tất cả những việc đó chị đều làm hết lòng hết sức. Là người sống tình cảm nên chị luôn thể hiện tình yêu thương của mình với mọi người một cách chân thành nhất. Chính vẻ đẹp tâm hồn toát ra một cách rất tự nhiên ấy khiến mọi người xung quanh luôn cảm phục nhân cách của chị. Và cũng chính vẻ đẹp ấy luôn thôi thúc chị làm việc có ích cho cộng đồng. Chị tham gia vào mọi hoạt động giúp ích cộng đồng mà không một chút ngần ngại, mặc dù việc ấy có thể gây khó khăn cho chính bản thân mình. Tôi gặp anh Dũng - chồng chị trong một buổi hỗ trợ test covid tại địa phương, anh nói : Vợ anh đôi khi không còn là của gia đình nữa, đang ăn cơm có người gọi thiếu đồ nhờ đi mua hộ, vợ anh lại mau chóng rời đũa rời bát đứng lên. Vì chị bảo : “Mình giờ được ăn rồi còn người ta đang phải vật lộn với virus ấy, nên mình hỗ trợ được chút nào thì ấm lòng người ta chút ấy, bị cách ly đã buồn lắm rồi!”. Còn rất nhiều, nhiều lắm những việc khác nữa chị làm cho cộng đồng mà không mảy may do dự lợi ích cá nhân.
Cô Nguyễn Thị Khanh trong một buổi lấy mẫu xét nghiệm Covid-19
tại địa phương- xã Ninh Hiệp
Ngoài việc tham gia vào các hoạt động thiện nguyện, chị còn trực tiếp tham gia các phong trào tình nghĩa. Hưởng ứng lời kêu gọi của các cấp các ngành, hiểu sâu sắc ý nghĩa của việc “ một giọt máu cho đi, một cuộc đời ở lại”, chị đã trực tiếp tham gia chương trình hiến máu nhân đạo, và vận động giáo viên, nhân viên trong nhà trường cùng người thân trong gia đình tham gia hiến máu cứu người.
Cô giáo Nguyễn Thị Khanh trong ngày hiến máu tại
trung tâm thể dục thể thao Gia Lâm
Ai đó đã nói: “Đời sẽ dịu dàng biết mấy, khi con người biết đặt mình vào vị trí của nhau”. Vâng, cuộc sống của những người nhận được sự giúp đỡ từ chị đã dịu dàng hơn rất nhiều. Đặt mình vào vị trí của người khác để thấu hiểu, bao dung và hỗ trợ, chị đã khiến cuộc sống thật đẹp đối với mọi người. Đôi lúc tôi tự hỏi : “ Động lực nào đã giúp một cô giáo có được sự nhiệt tình lương thiện đến vậy?”, rồi cũng tự hiểu ra chỉ có tình yêu thương con người một cách vô tư trong sáng mới có thể giúp chị làm được nhiều việc như thế. Vượt lên tất cả để yêu thương, cô Nguyễn Thị Khanh xứng đáng là một tấm gương sáng trong phong trào Người tốt – việc tốt, lan tỏa nhân cách và việc làm đẹp đến với mọi người.